Trong kiếm hiệp Kim Dung, mặc dù phái Thiếu Lâm và Võ Đang được mệnh danh là Thái Sơn Bắc Đẩu trong võ lâm về chất lượng của một môn phái. Nhưng nếu nói về môn phái bá đạo ảo diệu nhất thì đó lại là phái Tiêu Giao.
Phái Tiêu Giao mang bản sắc của sự toàn diện hoàn mỹ không chỉ có trong võ công mà còn là trọn vẹn của cả một con người. Đệ tử của phái Tiêu Giao vừa là bậc thầy của nghệ thuật cũng vừa là bậc thầy trong những kỹ năng chiến đấu. Mặc dù phái Tiêu Giao chỉ xuất hiện trong Thiên Long Bát Bộ, và thậm chí sự tồn tại của môn phái này còn chả được mấy người ngoài biết tới nhưng nó lại mang tới một sự ấn tượng sâu sắc với mỗi khán giả khi thưởng thức tác phẩm này.
Phái Tiêu Giao khá ít và cực kỳ kén đệ tử, nhưng những ai đã trở thành đệ tử của môn phái này thì đều trở thành những nhân vật nổi tiếng của võ lâm, thậm chí hầu hết họ đều tự lập những môn hộ riêng cho mình. Vậy thì điều gì đã khiến cho môn phái này bá đạo tới như vậy. Họ sở hữu những võ công thượng thừa ra sao? Và vì sao môn phái này lại sớm biến mất khỏi võ lâm.
Phái Tiêu Giao được sáng lập bởi một cao nhân mai danh ẩn tích, được hậu thế nhắc tới với cái tên là Tiêu Giao Tử, cũng không có nhiều thông tin về thân thế cũng như cuộc đời của vị tổ sư sáng lập phái Tiêu Giao này. Thậm chí ngay cả việc ông ta còn sống hay đã mất cũng là một điều khó đoán vì ông ta có cả tuyệt kỹ Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công. Đây chính là công phu “cải lão hoàn đồng” của Thiên Sơn Đồng Lão nên rõ ràng bảo Tiêu Giao Tử đã chết nhiều khi cũng không hẳn.
Cũng giống như nhiều tổ sư của các môn phái khác, Tiêu Giao Tử cũng tự mình sáng tạo ra rất nhiều tuyệt học mang bản chất độc nhất và ảo diệu của mình. Những võ công này khi triển khai thì không khác gì thiên thần vượt xa một người thường có thể tưởng tượng, những võ công này đều thuộc hàng độc nhất vô nhị, kỳ dị và lợi hại thuộc hàng bậc nhất, chỉ cần luyện một phần trong đó cũng có thể xưng bá giang hồ. Không những vậy, Tiêu Giao Tử cũng được cho là tinh thông y thuật, cầm kỳ thi họa, mọi thứ tinh thông không gì là không biết, trở thành một nhân vật siêu phàm trong những câu chuyện của hậu thế về sau.
Sau đó Tiêu Giao Tử đã thu nhận ba đồ đệ theo thứ tự nhập môn thì sẽ là Thiên Sơn Đồng Lão, Vô Nhai Tử và Lý Thu Thủy, mỗi đệ tử sẽ được Tiêu Giao Tử truyền thụ cho một số võ công đặc trưng của mình. Thiên Sơn Đồng Lão được truyền thụ Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, Vô Nhai Tử được học Bắc Minh Thần Công còn Lý Thu Thủy được học về Tiểu Vô Tướng Công.
Mặc dù ngôi vị chưởng môn đã được Tiêu Giao Tử truyền lại cho Vô Nhai Tử nhưng giai đoạn này phái Tiêu Giao lại gặp một vấn đề nội bộ liên quan tới vài cuộc tình trái ngang. Vì Vô Nhai Tử là một người tuấn tú, tao nhã, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông nên cả Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy đều đem lòng yêu ông.
Nhiều bạn sẽ rối thông tin vì có tới hai bản chỉnh sửa khác nhau kể về câu chuyện này. Đó là việc trong lòng của Vô Nhai Tử chỉ có hình bóng em gái của Lý Thu Thủy, Vô Nhai Tử từng vẽ một bức tranh và tạc một pho tượng giống hệt với cô gái trong mộng. Điều này đã gây ra mâu thuẫn giữa ba người vì hai chị em Lý Thu Thủy rất giống nhau, chỉ khác ở má lúm và nốt ruồi ở dưới mắt nên Thiên Sơn Đồng Lão đã cho rằng Vô Nhai Tử yêu Lý Thu Thủy
Lý Thu Thủy còn cố tình quấy nhiễu khi Thiên Sơn Đồng Lão đang tu luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công khiến cho cơ thể của bà ta mãi nhỏ bé như một đứa trẻ. Để trả đũa, Thiên Sơn Đồng Lão đã rạch mặt Lý Thu Thủy. Vì vậy, để hai người không thù oán sâu thâm Vô Nhai Tử đã dẫn Lý Thu Thủy đến một hang động dưới Vô Lượng Sơn ở Đại Lý để chung sống, nhưng Vô Nhai Tử vẫn hàng ngày chỉ mải ngắm nhìn tượng đá do mình đêu khắc khiến cho Lý Thu Thủy chán nản bỏ sang Tây Hạ lập ra Nhất Phẩm Đường.
Còn Thiên Sơn Đồng Lão cũng bỏ đi tới Phiêu Miễu Phong trên đỉnh Thiên Sơn lập ra Linh Thứu Cung chuyên thu nhận nữ tử. Thiên Sơn Đồng Lão cũng dùng “Sinh tử phù” để khống chế 36 động chủ và 72 đảo chủ phục vụ cho mình.
Trong ấn bản đầu tiên, Lý Thu Thủy không có em, Vô Nhai Tử cũng chẳng yêu ai mà chỉ say mê chính pho tượng ngọc bích. Trong tâm lý học, đây chính là hội chứng Pygmalionism chỉ một nghệ nhân tâm đắc với tác phẩm của mình đến mức yêu nó như người thật.
Vô Nhai Tử có thu nhận hai đồ đệ là Tô Tinh Hà và Đinh Xuân Thu. Tô Tinh Hà bản chất tốt bụng, giỏi cầm kỳ thi họa giống với sư phụ của mình. Đinh Xuân Thu thì lại quỷ kế đa đoan, tâm địa ác độc, lại rất ưa nịnh. Đinh Xuân Thu vì muốn chiếm chức chưởng môn và các bí kíp võ công thượng thừa của môn phái nên đã đánh lén Vô Nhai Tử ngã xuống vực rồi đánh trọng thương cả sư huynh Tô Tinh Hà.
Tuy nhiên, Vô Nhai Tử không chết, được Tô Tinh Hà đem giấu trong mật thất. Bản thân Tô Tinh Hà thì giả câm giả điếc để Đinh Xuân Thu không động đến mình nữa. Còn Đinh Xuân Thu thì cũng không kiếm được bí kíp võ công nào, liền lên vùng Tinh Túc Hải phía Đông vì tin rằng hai tuyệt học của phái Tiêu Giao là Lăng Ba Vi Bộ và Bắc Minh Thần Công đều được cất giấu ở vùng này. Hắn đã lập ra phái Tinh Túc thu nhận những đám tiểu nhân bỉ ổi về nịnh mình nghe cho sướng tai.
Tô Tinh Hà có tám đệ tử chân truyền được gọi là Hàm Cốc Bát Hữu, sau sự kiện Đinh Xuân Thu ám sát Vô Nhai Tử, Tô Tinh Hà đã đuổi hết cả tám người họ ra khỏi sư môn vì sợ họ sẽ bị liên lụy. Tám người này cũng ham mê nghệ thuật hơn học võ công nên cũng không quá nổi bật trong bản phái. Hàm Cốc Bát Hữu bao gồm Cầm Tiên Khang Quảng Lăng, Kỳ Ma Phạm Bách Linh, Thư Ngại Cẩu Độc, Họa Cuồng Ngô Lãnh Quân, Thần Y Tiết Mộ Hoa, Xảo Tượng Phùng A Tam, Hoa Sĩ Thạch Thanh Lộ và Hí Mê Lý Khôi Lỗi.
Trong Thiên Long Bát Bộ, Tô Tinh Hà ở Trân Lung kỳ trận theo lời của Vô Nhai Tử đã mời anh hùng thiên hạ đến giải thế cờ Trân Lung. Bàn cờ này có sức mê hoặc kỳ lạ khiến Đoàn Diên Khánh – kẻ đứng đầu trong Tứ Đại Ác Nhân bị mê hoặc suýt nữa thì tự sát khi nghe theo lời khích của Đinh Xuân Thu. Hư Trúc vì muốn cứu Đoàn Diên Khánh mà đã đánh bừa một nước cờ, vô tình tự triệt chết quân cờ của mình. Nhưng nó lại làm thoáng bàn cờ hơn, nhờ được Đoàn Diên Khánh âm thầm nhắc nước mà Hư Trúc đã có thể phá được thế cờ này.
Sau đó Hư Trúc đã gặp được Vô Nhai Tử và được ông ta truyền hết nội công 70 năm tu luyện và có được cả chiếc nhẫn chưởng môn. Vô Nhai Tử chết ngay sau đó, rồi Tô Tinh Hà cũng bị Đinh Xuân Thu hại chết. Trên đường về Thiếu Lâm Tự, Hư Trúc đã cứu được Thiên Sơn Đồng Lão đang trong giai đoạn “cải lão hoàn đồng” nên tạm thời mất hết võ công. Thiên Sơn Đồng Lão đã tìm cách khiến cho Hư Trúc phá giới Phật môn từ ăn mặn cho tới quan hệ nam nữ.
Bà cũng truyền cho Hư Trúc những võ công mạnh nhất của mình, trong đó có Thiên Sơn lục dương chưởng – vốn để hóa giải Sinh tử phù. Sau đó, dưới hầm băng hoàng cung Tây Hạ, Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy đã đánh nhau tới lưỡng bại cầu thương. Cả hai đã vô tình chuyển nội lực của mình qua người Hư Trúc và nó đã được dung hòa khiến cho Hư Trúc mang trong mình tới hơn trăm năm công lực của cả ba đại cao thủ phái Tiêu Dao. Sau đó, cả Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy đồng loạt qua đời sau trận quyết chiến. Cả hai đều nhận ra Vô Nhai Tử không hề yêu ai trong số họ, kết thúc ân oán tưởng như không bao giờ chấm dứt này.
Hư Trúc đã trở lại Phiêu Miễu phong, giải trừ Sinh tử phù cho 36 động và 72 đảo, qua đó cảm hóa được nhóm người này và khiến họ tự nguyện quy phục Linh Thứu cung. Sau đó, Hư Trúc cũng đã đánh bại Đinh Xuân Thu bằng Sinh tử phù, trả thù được cho ân oán của Vô Nhai Tử. Đinh Xuân Thu đã bị quản thúc tại Thiếu Lâm Tự, bị Sinh tử phủ hành hạ và chỉ được ban thuốc giải tạm thời nếu biết ăn năn hối cải. Từ đây, mọi ân oán trong nội bộ phái Tiêu Dao cũng coi như chấm dứt hoàn toàn.
Tiêu Dao trong tiến Hán mang nghĩa tự do tự tại, thong thả đây đó, nó mang quan điểm nhàn nhã vô vi của triết học, cũng vừa bao hàm tư tưởng giải thoát của Phật giáo, nên hầu như các thành viên trong phái Tiêu Dao thường yêu thích cuộc sống phiêu du, không bị ràng buộc, gò bó, bay bổng như những lãng khách. Thành viên phái Tiêu Dao tuy không nhiều nhưng đều là những người có cá tính, để lại ấn tượng sâu đậm với khán giả. Phái Tiêu Dao chọn đệ tử rất khắt khe đó phải là những người có dung mạo phi phàm xuất chúng, nữ phải là mỹ nhân diễm lệ, nam thì tuấn tú lãng tử bất phàm.
Lý Thu Thủy bản thân là một tuyệt sắc giai nhân, Thiên Sơn Đồng Lão tuy cơ thể bé nhỏ nhưng khóe mắt long lanh, dung nhan như mùa xuân. Thậm chí, tới cả Đinh Xuân Thu cũng được miêu tả là mặt hồng râu bạc, mắt sáng như một tiên ông. Khi Lý Thu Thủy và Thiên Sơn Đồng Lão gặp Hư Trúc lần đầu tiên, thấy người kế nhiệm chưởng môn phái Tiêu Dao chỉ là một nhà sư xấu xí khù khờ, thì đều buông lời chê bôi cảm thán.
Không chỉ dùng mạo phi phàm, bọn họ cũng phải tinh thông cầm kỳ thi họa, nhưng vì quá tài giỏi mà tính cách của những người này cũng có phần thất thường khó hiểu. Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy đều là bậc trưởng bối võ lâm nhưng vẫn cố chấp ghen tuông tranh đấu mấy chục năm. Vô Nhai Tử thì yêu tượng. Tám đệ tử của Tô Tinh Hà thì say mê nghệ thuật hơn cả luyện võ công.
Nói về võ công bản phái của Tiêu Giao, võ công của họ cực kỳ lợi hại, tên võ công rất đẹp như: Lăng Ba Vi Bộ (bước đi trên sóng), Thiên Sơn Chiết Mai Thủ (thủ pháp hái hoa mai Thiên Sơn). Không chỉ có tên đẹp mà cách thi triển những võ công này cũng hết sức đẹp mắt, vừa nhẹ nhàng phiêu dật, cũng vừa linh động thanh thoát. Khi Hư Trúc đấu với Đinh Xuân Thu, mọi người nhìn vào con cảm tưởng như thể một đôi bướm đang bay lượn giữa muôn hoa.
Đầu tiên, chúng ta sẽ nói tới những tuyệt học trấn phái của Tiêu Giao, đó là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, nó được truyền cho Thiên Sơn Đồng Lão. Bản chất của công phu này chính là “cải lão hoàn đồng“, khiến cho cơ thể trẻ lại, nội công thì tăng lên. Khi luyện công phu này, nó không chỉ khiến cho người luyện trở thành tuyệt thế cao thủ mà họ còn có thể vĩnh viễn giữ được tuổi xuân. Cứ 30 năm sẽ phải tiến hành cải lão một lần, mỗi lần lại mất thêm 30 ngày. Trong thời gian này, cơ thể sẽ tạm thời mất hết võ công, mỗi ngày đều phải uống máu tươi để điều hòa kinh mạch.
Trong bản trình sửa mới nhất thì công phu này không còn được tăng nội lực nữa mà chỉ được dùng để giữ dung nhan, và môn võ này cũng không phải là do Tiêu Giao Tử sáng tạo ra mà đi chôm về.
Thứ hai là Bắc Minh Thần Công, được truyền cho Vô Nhai Tử. Nó có thể hấp thu nội lực của người khác và biến nó trở thành của mình, dung hòa được mọi võ đạo khắp thiên hạ, độc tính bất xâm, hung mạnh bá đạo, người có nội lực càng mạnh thì lực hút càng lớn. Tuy nhiên muốn luyện được Bắc Minh Thần Công thì cần phải phế đi những võ học trước đó. Những người dùng môn võ công này là Vô Nhai Tử, Hư Trúc, Đoàn Dự, Thiên Sơn Đồng Lão không được truyền thụ nhưng lại biết khẩu quyết vận hành chân khí.
Tuy nhiên về sau, Bắc Minh Thần Công cũng đã được điều chỉnh lại, nó không còn hút được nội lực của người có nội lực cao hơn nữa, nếu vẫn muốn hút thì phải làm họ yếu đi như đánh thuốc mê cho ngất đi.
Thứ ba là Tiểu Vô Tướng Công, được truyền cho Lý Thu Thủy, vô tướng có nghĩa là không hình hài. Công phu này lấy nội lực làm gốc, chiêu thức làm ngọn, chỉ cần biết chiêu thức thì có thể dùng nội công thi triển, uy lực không kém nguyên bản. Về bản chất thì môn võ công này chỉ cần tu luyện nội lực thì có thể sao chép mọi chiêu thức của người khác, nếu chưa từng biết tới Tiểu Vô Tướng Công thì cũng khó nhận ra. Người dùng có Lý Thu Thủy, Cưu Ma Trí và Hư Trúc.
Thứ tư là Lăng Ba Vi Bộ, khinh công độc môn của phái Tiêu Giao, thực chất thì đây không phải là một công phu riêng mà nó là một thức nằm ở trang cuối trong bộ bí kíp tu luyện Bắc Minh Thần Công. Đây là một loại bộ pháp hướng dẫn cách di chuyển dựa trên phương vị 64 quẻ của kinh dịch biến ảo khôn lường, bách biến đa dạng, một khi đã thi triển thì không ai có thể nắm bắt được. Nó được mệnh danh là đệ nhất khinh công của thiên hạ
Thiên Sơn Lục Dương Chưởng là chưởng pháp mà Thiên Sơn Đồng Lão sử dụng. Đây là võ công chí dương cương mãnh hiếm có trong thiên hạ. Nó có sáu thức, đây cũng là tuyệt kỹ duy nhất có thể hóa giải được “Sinh tử phù“.
Thiên Sơn Chiết Mai Thủ đây là võ công dung nạp và phá giải hầu hết võ công trong thiên hạ dù mạnh tới đâu. Nó bao gồm 3 lộ chưởng pháp và 3 lộ cầm nã pháp, chứa đựng tất cả đạo lý võ học của phái Tiêu Dao. Võ công này biến pháp phức tạp không bao giờ có thể học hết.
Bạch Hồng Chưởng Lực, đây là một loại chưởng pháp vận dụng kình lực cực kì lợi hại, khi xuất ra có thể khống chế kình lực thay đổi phương hướng của chưởng lực tùy ý, đối thủ gặp phải khó lòng né tránh.
Ngoài công phu do Tiêu Giao Tử truyền thụ thì các đệ tử phái Tiêu Dao cũng tự sáng tạo ra thêm nhiều võ công khác cho riêng mình. Như Thiên Sơn Đồng Lão sáng tạo ra Sinh tử phù, một loại ám khí đặc dị, dùng nội lực hóa thủy thành băng để phong ấn cơ thể. Khi trúng sẽ khiến cho cơ thể ngứa ngáy không chịu nổi.
Đinh Xuân Thu cũng sáng tạo ra Hóa Công Đại Pháp, nó dựa theo Bắc Minh Thần Công, cũng cùng mục đích làm suy yếu nội lực của đối phương, nhưng không hút về cho mình sử dụng.
Nội lực của phái Tiêu Dao được gọi là Bắc Minh chân khí, dù hút của ai thì cũng thu về chuyển hóa thành Bắc Minh chân khí, nó không bị lộn tùng phèo như Hấp Tinh đại pháp. Bắc Minh chân khí nếu vận thuận chiều sẽ ra nội lực dương, còn nếu vận ngược chiều sẽ ra nội lực âm. Thiên Sơn Lục Dương Chưởng chính là môn chưởng pháp lúc thì đánh ra âm, lúc thì đánh ra dương rất khó chống đỡ.
Bên cạnh võ công thì đệ tử phái Tiêu Dao cũng là bậc thầy của những lĩnh vực khác như dùng độc. Đinh Xuân Thu là một trong những người sử dụng độc hàng đầu, nổi tiếng với độc Tam Tiếu Tiêu Dao Tán khiến nạn nhân cười ba lần trước khi chết. Thiên Sơn Đồng Lão cũng có loại thuốc độc tên là Hủ Cân Đoạn Cốt Hoàn khiến cho nạn nhân đứt hết cân cốt, chết trong đau đớn.
Bên cạnh độc dược thì họ cũng biết dùng y thuật, dược liệu để cứu người. Thần Y Tiết Mộ Hoa được xưng tụng là Diêm vương địch, đây là người đã cứu A Châu nhưng cũng khiến cho Tiêu Phong đồ sát cả Tụ Hiền Trang. Hư Trúc nhờ học được y thuật của Linh Thứu cung cũng đã có thể nối lại mắt cho A Tử. Thiên Sơn Đồng Lão và Lý Thu Thủy còn có thuốc Cửu Chuyển Hùng Xà Hoàn chuyên trị kim sang ngoại thương, hoàn hồn tục mệnh, linh nghiệm không gì sánh kịp.
Mặc dù vậy, các bạn sẽ thấy Vô Nhai Tử bị tàn phế thì không thấy chữa, theo như Hư Trúc chia sẻ thì con mắt của A Tử chỉ là hỏng giác mạc nên thay được, của Du Thản Chi là móc cả mắt ra đứt hết kinh mạch nên không thay được. Trường hợp của Vô Nhai Tử cũng là đứt hết kinh mạch nên không thể nối được.
Và đó cũng là toàn bộ chia sẻ của mình về phái Tiêu Dao trong kiếm hiệp Kim Dung. Các bạn thích nhất điểm gì của phái Tiêu Dao,hãy để lại cảm nghĩ cho mọi người cùng biết nhé.